Thời sinh viên (tóc ngắn) ĐH Ngoại Ngữ Tokyo (miss u)
Ở nước ngoài, nhất là phương Tây, chuyện mỗi ng mỗi vẻ, ai làm gì thì làm, thể hiện gì thì thể hiện, là hết sức bình thường. Ở Việt Nam, cái từ "cá biệt" là 1 từ nghĩa xấu: học sinh cá biệt, thành phần cá biệt. Thật trớ trêu, khi "cá biệt" bản thân ý nghĩa của nó chỉ là "1 cá thể khác biệt". Tại sao Việt Nam mình lại coi khác biệt là xấu?! Giờ là năm 2008 rồi, Việt Nam mình đã khác rồi. Cái tôi, cá tính đã được tôn vinh hơn. Trường phái phong cách Hip Hop, Rap, Rock,... từ Phương Tây, Harajuku, Otaku,... từ Nhật Bản là 1 minh chứng. Việt Nam thời toàn cầu hoá đã khác xưa, mỗi người không thể đánh đồng, cần có cá tính, suy nghĩ, hành động riêng. Cái tôi cần được thể hiện rõ, để tôn vinh giá trị mỗi con ng, để cộng hưởng tạo nên sức mạnh cái ta (cộng đồng).
Ôi Việt Nam, đất nước của những con người "cá biệt" hehe. Tôi tự tin là chính tôi, tôi là tôi ^^.
Là nam, k mua đc Kotex Pro, giờ ở ngoài có sản phẩm nào để "tự tin là chính tôi" không nhỉ, để chạy ra ngoài mua cái :D . Còn bạn thì sao?
(hơi ngoài lề chút
No comments:
Post a Comment